Liên Xô là nước đầu tiên trên thế giới xây dựng CNXH và Chủ nghĩa cộng sản. Là quốc gia hùng mạnh, nên sự xuất hiện của nhà nước Liên Xô XHCN đã ảnh hưởng to lớn đến tiến trình lịch sử của nhân loại.Trong thế kỷ XX, sau khi Liên Xô xuất hiện, mọi sự kiện lớn của thế giới – nhiều hay ít – đều có dấu ấn và chịu ảnh hưởng của Liên Xô.
Liên Xô là nước đầu tiên trên thế giới xây dựng CNXH và Chủ nghĩa cộng sản. Là quốc gia hùng mạnh, nên sự xuất hiện của nhà nước Liên Xô XHCN đã ảnh hưởng to lớn đến tiến trình lịch sử của nhân loại.Trong thế kỷ XX, sau khi Liên Xô xuất hiện, mọi sự kiện lớn của thế giới – nhiều hay ít – đều có dấu ấn và chịu ảnh hưởng của Liên Xô.
Điều 82. Một nước Cộng hòa Tự trị sẽ là một bộ phận của nước Cộng hòa Liên bang.
Trong các lĩnh vực không thuộc quyền tài phán của Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết và Cộng hòa Liên bang, một nước Cộng hòa Tự trị sẽ giải quyết các vấn đề trong thẩm quyền của mình một cách độc lập.
Một nước cộng hòa tự trị sẽ có Hiến pháp riêng, tuân theo Hiến pháp Liên Xô và Hiến pháp của Cộng hòa Liên bang và có tính đến các đặc thù của một nước cộng hòa tự trị.
Điều 83. Cộng hòa Tự trị tham gia giải quyết các vấn đề thuộc quyền tài phán của Liên Xô và Cộng hòa Liên bang thông qua các cơ quan quyền lực và hành pháp nhà nước cao nhất của Liên Xô và Cộng hòa Liên bang.
Một nước Cộng hòa Tự trị sẽ đảm bảo sự phát triển toàn diện về kinh tế và xã hội trên lãnh thổ của mình, tạo điều kiện thuận lợi cho việc thực thi các quyền lực của Liên Xô và Cộng hòa Liên bang trên lãnh thổ của mình, đồng thời thực hiện các quyết định của cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất của Liên Xô và Cộng hòa Liên bang.
Trong các vấn đề thuộc phạm vi quyền hạn của mình, Cộng hòa Tự trị sẽ điều phối và kiểm soát hoạt động của các doanh nghiệp, thể chế và tổ chức trực thuộc Liên bang hoặc Cộng hòa Liên bang.
Điều 84. Lãnh thổ của một nước Cộng hòa Tự trị không thể thay đổi nếu không có sự đồng ý của nước đó.
Điều 85. Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Liên bang Nga gồm các nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Tự trị Bashkir, Buryat, Daghestan, Kabardin-Balkar, Kalmyk, Karelian, Komi, Mari, Mordovian, Bắc Ossetian, Tatar, Tuva, Udmurt, Chechen-Ingush, Chuvash, và Yakut.
Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Uzbek gồm nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Tự trị Kara-Kalpak.
Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Gruzia gồm nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Tự trị Abkhasian và Adzhar.
Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Azerbaijan gồm nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết Tự trị Nakhichevan.
Điều 76. Cộng hòa Liên bang là một quốc gia Xã hội chủ nghĩa thuộc Liên Xô có chủ quyền đã thống nhất với các nước cộng hòa thuộc Liên Xô khác thành Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết.
Ngoài các giới hạn quy định tại Điều 73 của Hiến pháp Liên Xô, Cộng hòa Liên bang sẽ thực hiện quyền lực nhà nước một cách độc lập trên lãnh thổ của mình.
Cộng hòa Liên bang sẽ có Hiến pháp riêng tương ứng với Hiến pháp Liên Xô và có tính đến các đặc thù của Cộng hòa.
Điều 77. Cộng hòa Liên bang sẽ tham gia giải quyết các vấn đề thuộc thẩm quyền của Liên Xô, tại Xô viết Tối cao Liên Xô, tại Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao Liên Xô, tại Chính phủ của Liên Xô và các cơ quan khác của Liên Xô.
Cộng hòa Liên bang sẽ đảm bảo sự phát triển kinh tế và xã hội toàn diện trên lãnh thổ của mình. Tạo điều kiện thuận lợi cho việc thực thi các quyền lực Liên Xô trên lãnh thổ của mình và thực hiện các quyết định của cơ quan quyền lực nhà nước và hành pháp cao nhất của Liên Xô
Đối với các vấn đề thuộc thẩm quyền của mình, Cộng hòa Liên bang sẽ điều phối và kiểm soát hoạt động của các doanh nghiệp, thể chế và tổ chức thuộc thẩm quyền của Liên bang.
Điều 78. Lãnh thổ của Cộng hòa Liên bang không được thay đổi nếu không có sự đồng ý của quốc gia đó. Biên giới giữa các nước Cộng hòa Liên bang có thể được thay đổi theo thỏa thuận chung của các nước cộng hòa tương ứng, điều này phải được Liên Xô chấp thuận.
Điều 79. Một nước Cộng hòa Liên bang sẽ xác định sự phân chia thành lãnh thổ, vùng, tỉnh, huyện, và giải quyết các vấn đề khác về cơ cấu hành chính và lãnh thổ.
Điều 80. Cộng hoà Liên bang có quyền quan hệ với nước ngoài, ký kết điều ước quốc tế với họ và trao đổi đại diện ngoại giao, lãnh sự, tham gia hoạt động của các tổ chức quốc tế.
Điều 81. Quyền chủ quyền của các nước Cộng hòa Liên bang được Liên Xô bảo vệ.
Điều 70. Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết là một nhà nước toàn vẹn, liên bang, đa quốc gia, được hình thành theo nguyên tắc liên bang xã hội chủ nghĩa là kết quả của quyền tự quyết các quốc gia và sự liên kết tự nguyện của các nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết bình đẳng.
Liên Xô hiện thân là nhà nước thống nhất của nhân dân Xô viết, gán kết tất cả các quốc gia, dân tộc lại với nhau vì cùng một mục tiêu xây dựng chủ nghĩa cộng sản.
Điều 71. Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết thống nhất lại:
Điều 72. Mỗi nước Cộng hòa Liên bang sẽ giữ quyền tự do ra khỏi Liên Xô.
Điều 73. Quyền tài phán của Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết, được đại diện bởi các cơ quan quyền lực và hành pháp nhà nước cao nhất của nó, sẽ tuân theo:
Điều 74. Luật pháp Liên Xô có hiệu lực như nhau trên lãnh thổ của tất cả các nước Cộng hòa Liên bang. Trong trường hợp có sự khác biệt giữa Luật của một nước Cộng hòa Liên bang và Luật của Liên Xô, Luật của Liên Xô sẽ được ưu tiên áp dụng.
Điều 75. Lãnh thổ của Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết là một thực thể duy nhất và bao gồm các lãnh thổ của các nước Cộng hòa Liên bang.
Chủ quyền của Liên Xô mở rộng ra toàn bộ lãnh thổ của mình.
(Được sửa đổi vào ngày 26 tháng 12 năm 1990 - sửa đổi bởi Luật Liên Xô ngày 26 tháng 12 năm 1990 số 1861-1 "Về việc sửa đổi và bổ sung Hiến pháp (Luật cơ bản) Liên Xô liên quan đến việc hoàn thiện hệ thống hành chính công ")
Điều 34 bổ sung thêm đoạn"Đặc quyền cho một số công dân chỉ được thiết lập theo luật. Không ai trong Liên Xô được hưởng các đặc quyền bất hợp pháp."
Điều 36. sửa đổi đoạn "Việc thực hiện các tính chất này được đảm bảo bằng [...]" thành "Việc thực hiện các quyền này được đảm bảo bằng [...]"
Điều 77. "[...] tại Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao Liên Xô, tại Hội đồng Liên bang, tại Chính phủ của Liên Xô và các [...]." sửa đổi thành "[...] tại Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao Liên Xô, tại Hội đồng Liên bang, tại Nội các Bộ trưởng Liên Xô và các [...]."
Điều 96. "Những người là thành viên Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô, Hội đồng Bộ trưởng các nước cộng hòa [...]" sửa thành "Những người là thành viên Nội các Bộ trưởng Liên Xô, Hội đồng Bộ trưởng các nước cộng hòa [...]"
Điều 108. bỏ khoản "phê chuẩn Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô;"
Điều 113. sửa đổi một số điều khoản "2) theo đề nghị của Tổng thống Liên Xô, hình thành và bãi bỏ các bộ của Liên Xô và các cơ quan chính phủ trung ương khác của Liên Xô;
3) theo gợi ý của Tổng thống Liên Xô, phê duyệt Thủ tướng Chính phủ, đồng ý tại một phiên họp hoặc từ chối các ứng cử viên của các thành viên Nội các Bộ trưởng Liên Xô và các thành viên của Hội đồng An ninh Liên Xô, đồng ý bãi nhiệm những người này;
4) bầu ra Tòa án Tối cao Liên Xô, Tòa án Trọng tài Tối cao Liên Xô, bổ nhiệm Tổng Kiểm sát trưởng Liên Xô, phê chuẩn hội đồng của Viện Kiểm sát Liên Xô, bổ nhiệm Chủ tịch Viện Kiểm soát Liên Xô;
7) thực hiện, trong phạm vi thẩm quyền của Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết, quy định pháp luật về thủ tục thực hiện các quyền hiến định, quyền tự do và nghĩa vụ của công dân, quan hệ tài sản, tổ chức quản lý nền kinh tế quốc dân và văn hóa xã hội xây dựng, ngân sách và hệ thống tài chính, trả công lao động và định giá, thuế, bảo vệ môi trường và sử dụng tài nguyên thiên nhiên, cũng như các quan hệ khác;
13) xác định các hoạt động chính trong lĩnh vực quốc phòng và an ninh nhà nước; ban bố tình trạng chiến tranh hoặc tình trạng khẩn cấp trong cả nước; tuyên bố tình trạng chiến tranh nếu cần phải thực hiện nghĩa vụ của điều ước quốc tế về phòng thủ lẫn nhau chống xâm lược;
18) có quyền hủy bỏ các văn bản của Nội các Bộ trưởng Liên Xô trong trường hợp không phù hợp Hiến pháp Liên Xô và luật pháp của Liên Xô;
20) trong thời gian giữa các kỳ Đại hội Đại biểu Nhân dân Liên Xô, đưa ra quyết định về việc tổ chức biểu quyết toàn quốc (trưng cầu dân ý Liên Xô);
21) quyết định các vấn đề khác thuộc thẩm quyền của Liên bang, Đại biểu Nhân dân Liên Xô, trừ những vấn đề thuộc thẩm quyền riêng của Đại hội Đại biểu Nhân dân Liên Xô."
Điều 127.8. Tổng thống Liên Xô đứng đầu Hội đồng Liên bang, bao gồm Phó Tổng thống Liên Xô, các Chủ tịch (quan chức hàng đầu nhà nước) của các nước cộng hòa. Các quan chức nhà nước cấp cao hơn của các vùng tự trị và các quan chức tỉnh tự trị sẽ có quyền tham gia các phiên họp của Hội đồng Liên bang và biểu quyết quyết định về các vấn đề ảnh hưởng đến lợi ích của mình.
Hội đồng Liên bang, trên cơ sở chỉ đạo chính sách đối nội và đối ngoại của Liên Xô, do Đại hội Đại biểu Nhân dân Liên Xô xác định, điều phối hoạt động các cơ quan chính quyền nhà nước cao nhất Liên bang và các nước cộng hòa, giám sát việc tuân thủ Hiệp ước Liên bang, xác định các biện pháp thực hiện chính sách quốc gia nhà nước Xô viết, đảm bảo sự tham gia các nước cộng hòa trong việc giải quyết các vấn đề có ý nghĩa toàn Liên bang, thông qua các khuyến nghị dề giải quyết các tranh chấp và các tình huống xung đột quan hệ lợi ích dân tộc. quan hệ
Các vấn đề ảnh hưởng đến lợi ích của các dân tộc không có thực thể quốc gia-nhà nước riêng sẽ được xem xét trong Hội đồng Liên bang với sự tham gia của đại diện của các dân tộc này.
Điều 127.9. Thành viên của Hội đồng Liên bang - quan chức nhà nước cao nhất của nước cộng hòa, đại diện và bảo vệ chủ quyền và lợi ích hợp pháp, sẽ tham gia giải quyết mọi vấn đề trình lên Hội đồng Liên bang.
Một thành viên của Hội đồng Liên bang đảm bảo việc thực hiện các quyết định của Hội đồng Liên bang ở nước cộng hòa tương ứng; kiểm soát việc thực hiện các quyết định đó; nhận mọi thông tin cần thiết từ các cơ quan và quan chức liên bang; có thể khiếu nại các quyết định của các cơ quan quản lý nhà nước liên bang vi phạm các quyền của nước cộng hòa do luật định; thay mặt Tổng thống Liên Xô, đại diện cho Liên Xô ở nước ngoài và thực hiện các quyền lực khác.
Điều 127.10. Các quyết định của Hội đồng Liên bang được thông qua bởi đa số ít nhất hai phần ba số phiếu và được chính thức hóa bằng các pháp lệnh của Tổng thống Liên Xô.
Chủ tịch Xô viết Tối cao Liên Xô có thể tham gia các cuộc họp của Hội đồng Liên bang.
Chủ tịch nước Cộng hòa Cuba (tiếng Tây Ban Nha: Presidente de la República de Cuba), trước đây là Chủ tịch Hội đồng Nhà nước (tiếng Tây Ban Nha: Presidente del Consejo de Estado de Cuba) từ năm 1976 đến 2019, là người đứng đầu Nhà nước Cuba. Chức vụ theo hình thức hiện tại được thành lập theo Hiến pháp năm 2019. Bản Hiến pháp này cũng khôi phục trở lại chức danh Thủ tướng Cuba. Chủ tịch nước được đánh giá là vị trí quyền lực thứ hai, sau Bí thư thứ nhất của Đảng Cộng sản Cuba.[2]
Chủ tịch nước hiện tại là Miguel Díaz-Canel.
Để trở thành ứng viên cho chức vụ Chủ tịch nước Cộng hoà Cuba, bạn phải trên 35 tuổi, được hưởng đầy đủ các quyền dân sự và chính trị, là công dân Cuba từ khi sinh ra và không có quốc tịch khác. Ngoài ra ứng viên phải dưới 60 tuổi để được bầu vào vị trí này trong nhiệm kỳ đầu tiên.
Theo hiến pháp năm 1901, Cuba đã thiết lập một hệ thống tổng thống dựa trên cơ sở hệ thống chính trị của Hoa Kỳ.
Năm 1940, một hiến pháp mới đã cải tổ chính phủ thành một hệ thống bán tổng thống, 18 năm trước khi nguyên mẫu hiện đại của nó - Cộng hòa thứ năm của Pháp - ra đời. Sau đó, Fulgencio Batista nắm quyền Tổng thống và bãi bỏ Hiến pháp này.
Sau Cách mạng Cuba, Fidel Castro được bầu làm Thủ tướng Cuba, đồng thời công bố khôi phục lại một phần của Hiến pháp năm 1940, trong đó vẫn giữ nguyên Tổng thống chế.
Vào ngày 2 tháng 12 năm 1976, nhánh hành pháp đã được cải tổ một lần nữa bởi một hiến pháp quốc gia mới, lần này là theo khuôn mẫu của Liên Xô. Chức vụ tổng thống đã bị bãi bỏ và thay thế bởi một nguyên thủ quốc gia tập thể, Hội đồng Nhà nước, được bầu bởi Quốc hội của Chính quyền Nhân dân. Tuy nhiên, không giống như ở Liên Xô, nơi Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao và Hội đồng Bộ trưởng là những chức vụ riêng biệt, tại Cuba, Chủ tịch Hội đồng Nhà nước cũng đồng thời là Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng.
Vị trí này khác với Bí thư thứ nhất của Đảng Cộng sản Cuba; mặc dù Fidel Castro giữ cả hai vị trí từ năm 1976 đến 2008, và Raúl Castro giữ cả hai vị trí từ 2011 đến 2018.
Người đương nhiệm kể từ ngày 19 tháng 4 năm 2018 là Miguel Díaz-Canel, người đã tiếp quản chức vụ từ Raúl Castro vào ngày đó.
Vào ngày 24 tháng 2 năm 2019, một hiến pháp khác - hiện tại của Cuba - đã được thông qua trong một cuộc trưng cầu dân ý. Theo đó, chính phủ một lần nữa được tổ chức lại, và các chức vụ Chủ tịch nước và Thủ tướng đã được khôi phục. Sự sắp xếp lại này chính thức có hiệu lực từ ngày 10 tháng 10 năm 2019, khi Quốc hội của Chính quyền Nhân dân Cuba chính thức bầu Miguel Díaz-Canel giữ chức vụ này.[3][4]
Chủ tịch nước Cộng hòa Cuba có quyền hạn và nhiệm vụ sau: